Tranh chấp chức vụ Giáo_hoàng_Bônifaciô_I

Sau khi Giáo hoàng Dôsimô qua đời, cuộc bầu cử Giáo hoàng chia thành hai phe. Phe các phó tế đã bầu tổng phó tế Eulalius kế vị Giáo hoàng Dôsimô vào ngày 27 tháng 12. Nhưng ngày 28, các linh mục lại chọn một trong những người của họ là Boniface. Hai người đã cùng được tấn phong vào ngày 29 tháng 12 và mỗi người phe mình.

Galla Placidia, vợ của Consantinus III – hoàng đế của đế quốc Tây Rôma, hỏi Honorius và ông đã gửi một chỉ dụ hướng dẫn cả hai người không được vào Roma. Honorius đã triệu tập một Thượng hội đồng giám mục ở Ravenna vào ngày 29 tháng 2 năm 419. Thực ra, Thượng hội đồng giám mục vì do dự nên đã để cho hoàng đế quyết định. Vì ông này hình như không vội vàng nên vào dịp lễ Phục Sinh, Eulalius đã mất hết kiên nhẫn và trở lại thành Rôma để thực hiện nghi thức thánh tẩy (baptisms) và mừng ngày lễ Phục sinh. Khi hoàng đế biết điều này, Eulalius đã bị mất vị thế và buộc rời khỏi Roma.

Các đội quân của Honorius lúc đó can thiệp vào để Boniface trở thành Giáo hoàng. Trong khi Eulalius tự an ủi mình với một tòa giám mục ở Campania (ông qua đời ở đó một cách thầm lặng vào năm 423). Để tránh lặp lại vấn đề, Honorius đã công bố một dụ quyết định rằng trong trường hợp có hai cuộc bầu, thì không người nào trong hai người được bầu làm Giáo hoàng, nhưng người ta sẽ tiến hành cuộc bầu một người thứ ba.